Hưng Yên là tỉnh duy nhất ở miền Bắc không rừng, không núi và không biển. Địa hình chỉ có đồng bằng, thấp dần từ tây bắc xuống đông nam. Không được thiên nhiên ưu ái rừng vàng biển bạc, bù lại Hưng Yên trải dài những vùng đất màu mỡ. Chủ yếu là đất phù sa được bồi tụ hàng năm bởi hệ thống sông Hồng, sông Luộc; thuận lợi cho việc canh tác cây lúa và các loại cây ăn trái.
Hưng Yên là tỉnh duy nhất ở miền Bắc không rừng, không núi và không biển. Địa hình chỉ có đồng bằng, thấp dần từ tây bắc xuống đông nam. Không được thiên nhiên ưu ái rừng vàng biển bạc, bù lại Hưng Yên trải dài những vùng đất màu mỡ. Chủ yếu là đất phù sa được bồi tụ hàng năm bởi hệ thống sông Hồng, sông Luộc; thuận lợi cho việc canh tác cây lúa và các loại cây ăn trái.
Nghệ sĩ violin Sarah Chang và Nghệ sĩ Soprano Jo Su Mi
Người Hàn Quốc thể hiện tài năng của mình trong lĩnh vực âm nhạc và nghệ thuật. Nghệ sĩ violin Sarah Chang đã ra album đầu tiên khi mới chín tuổi. Một nghệ sĩ violin nổi danh khác người Hàn Quốc là Chung Kyung-wha đang giữ danh hiệu một trong những nhạc sĩ đang được chào đón nhất trên sàn diễn quốc tế trong suốt 25 năm nay. Nghệ sĩ Soprano Jo Su-mi được chỉ huy dàn nhạc tài ba Herbert von Karajan phát hiện và theo nhận định của chỉ huy dàn nhạc Herbert thì chị có giọng hát “trời cho”.
Nhiều người hẳn sẽ ngạc nhiên vì Paik Nam-june, người gốc Hàn Quốc, được mệnh danh là “cha đẻ của nghệ thuật video”, đã bắt đầu sự nghiệp với tư cách là nhạc sĩ và nhà soạn nhạc. Năm 1963, ông trở thành người đầu tiên triển lãm thiết bị truyền hình. Kể từ đó, Paik đã có ảnh hưởng với nghệ thuật đương đại, video và truyền hình qua những tác phẩm nối liền thế giới nghệ thuật, báo chí, công nghệ, văn hoá nhạc pop và những thể loại nghệ thuật mới.
Nghệ thuật in trên phiến gỗ bắt đầu từ thế kỷ thứ 8 ở Hàn Quốc. Bộ chữ in kim loại đầu tiên của thế giới được người Hàn Quốc phát triển trước phát minh của Gutenberg (Đức) hơn 200 năm.Thường dân triều đại Goryeo (918-1392) đã làm ra Bộ kinh Phật Koreana từ thế kỷ 13, và được công nhận là bản khắc gỗ kinh Phật còn tồn tại lâu đời nhất. Bộ kinh Phật Koreana đã được xếp vào di sản văn hóa của UNESCO năm 1995.
Có khoảng 60 nhạc cụ truyền thống của người Hàn Quốc đã được truyền lại qua nhiều thế hệ. Bao gồm loại đàn 12 dây “gayageum” ( 가야금 ) và đàn 6 dây “geomungo” ( 거문고 ), cả hai loại nhạc cụ này đều được xác định là xuất hiện từ thế kỷ thứ 6.
Nhạc cụ truyền thống Hàn Quốc được chia ra thành ba nhóm đàn dây, đàn gió và bộ gõ. Đoàn nghệ thuật tứ tấu Samullori Kim Duk-soo rất nổi tiếng trong và ngoài nước vì sự sáng tạo trong kết hợp giai điệu truyền thống và hiện đại tạo nên một thể loại nhạc rất độc đáo.
Các loại đàn dây truyền thống và bộ gõ gồm kkwaenggwari (chiêng nhỏ), jing (chiêng lớn hơn kkwaenggwari), Janggu (trống có hình đồng hồ cát), và buk (trống).
Dangcheong là hình trang trí màu sắc theo kiểu Hàn Quốc trên nóc các tòa nhà và những hình trang trí thể hiện vẻ đẹp và giá trị nghệ thuật đích thực. Dangcheong gồm có năm màu: đỏ, xanh, vàng, đen và trắng. Bên cạnh chức năng trang trí, dangcheong còn được dùng vào nhữngmục đích thực tế.
Dangcheong được dùng để bảo vệ bề mặt tòa nhà và che đi những vết thô ráp trong chất liệu được sử dụng, đồng thời nhấn mạnh đặc điểm và thể hiện phẩm cấp của tòa nhà hay đối tượng nào đó. Dancheong có ở hầu hết mọi tòa nhà truyền thống, bao gồm cả đền chùa bất kể chúng nằm ở Seoul hay các tỉnh khác.
Các hoa văn họa tiết thường bắt nguồn từ những chữ viết cổ. Ban đầu chúng là công cụ để thể hiện những nhu cầu tình cảm về môi trường xung quanh con người, sau đó được phát triển thành một hình mẫu trang trí nghệ thuật.
Trong số các hoa văn thường thấy được sử dụng một cách truyền thống ở Hàn Quốc có hình con rồng và con phượng hoàng, và “taegeuk” ( 태극 ) dùng trong quốc kỳ Hàn Quốc Taegeuki, gồm có hai hình đối lập tượng trưng cho âm và dương, tượng trưng cho hai sức mạnh của vũ trụ, cho tĩnh và động, cho thế yếu và thế mạnh, bóng tối và ánh sáng, nam và nữ. Ngoài ra còn có những họa tiết tượng trưng cho sự trường tồn, như đá, núi, nước, mây, cây thông, con rùa, con hươu, con sếu, và mặt trời.
Thêu được thực hiện trên vật liệu vải và các đồ trang trí như bình phong gấp. Thêu cũng được dùng để trang trí nhiều vật phẩm trong nhà, nhà gối, bao kính, rèm và túi đựng thuốc lá, thìa và đũa, bàn chải.
Thời xa, thường dân không được mặc vải có hình thêu, trừ các bộ lễ phục mặc vào ngày thành hôn. Không giống như nghệ thuật thêu phục vụ mục đích trang trí đơn thuần, Jaju Phật giáo trang trí đền chùa, tượng, chỉ dành riêng cho tôn giáo
Bojagi là mảnh vải hình vuông có viền xung quanh với các kích cỡ, màu sắc, họa tiết trang trí khác nhau, người Hàn Quốc thường dùng để bọc, gói các đồ vật. Bojagi ngày nay vẫn được sử dụng tuy không phổ biến bằng trước đây. Mặc dù vậy chúng vẫn được làm để phục vụ cuộc sống thường nhật, bojagi làm tăng tính độc đáo và kiểu cách của các nghi lễ.
Thẩm mỹ của dân tộc Hàn Quốc được đặc biệt phản ánh rõ nét qua những mảnh bojagi được bàn tay các bà nội trợ chắp lại với nhau để tiết kiệm những mảnh vải thừa, vải vụn. Các hình thêu và các họa tiết khác làm cho bojagi thêm duyên dáng . Khi không sử dụng, có thể gấp bojagi giống như một chiếc khăn mùi xoa nhỏ.
“Sebae” is practised even in preschools to the eldest persons and kids get sweets in return for bowing.
Tập quán Sesi bao gồm các nghi lễ được cử hành vào các thời điểm giao mùa trong năm và ngày tết Nguyên Đán. Ví dụ, vào ngày tết năm mới, người Hàn Quốc cất bài vị tổ tiên và thực hiện các nghi lễ tưởng niệm với các món đồ ăn và uống. Sau nghi lễ này, có lễ “sebae” hay là quỳ lạy những người cao tuổi trong gia đình. Vào đêm ngày 15 tháng Giêng – ngày trăng tròn đầu tiên trong năm, gọi là “daeboreum”, một hình nộm làm bằng rơm sẽ được ném xuống sông.
Songpyeon là 1 loại bánh Teok, thường được làm vào dịp Chuseok (Lễ tạ ơn – Thanks giving day)
Nhiều nơi trong cả nước đã có tập tục này, nhưng việc chuẩn bị và thưởng thức các món ăn với những loại rau đa dạng theo mùa vẫn được thực hiện ở khắp nơi. Ngày 15-8 âm lịch là ngày lễ Chuseok, một dạng lễ tạ ơn Trời cho vụ mùa bội thu, trong ngày này, mọi người cũng thường đi thăm viếng mộ tổ tiên. Một trong những món ăn đặc biệt được chuẩn bị cho ngày lễ này là “songpyeon” ( 송편 ), bánh có hình trăng khuyết làm từ bột nếp trong có vừng, đậu xanh hạt dẻ và các loại ngũ cốc khác.
Ở Hàn Quốc, những giai đoạn mà mỗi người phải trải qua trong cuộc đười và đánh dấu những thay đổi cơ bản thờng được gọi chung là “Gwanhongsangje” (Quan-Hôn-Tang-Tế), bao gồm lễ trưởng thành, lễ thành hôn, tang lễ, và tế lễ tổ tiên.
Lễ trưởng thành thường rất đơn giản. Các chàng trai trưởng thành cuộn mái tóc dài thành búi trên đỉnh đầu và được tặng một chiếc mũ truyền thống của dân tộc Hàn Quốc làm từ đuôi ngựa. Các cô gái trưởng thành tết tóc thành hai bím và cài vào tóc đồ trang sức được gọi là binyeo ( 비녀 ).
Lễ thành hôn được tổ chức tại gia đình cô dâu và vợ chồng mới cưới thường nghỉ hai hay ba ngày tại gia đình cô dâu trước khi trở về nhà chú rể.Tang lễ được cử hành theo nghi thức truyền thống Hàn Quốc rất cầu kỳ. Thời gian để tang kéo dài trong hai năm, sau hàng loạt các nghi lễ cầu khấn. Bên cạnh những nghi thức tang lễ cầu kỳ, người Hàn Quốc còn thực hiện nhiều nghi lễ thờ cúng khác liên quan giữa sự sống và cái chết.
Những khái niệm cần thiết phía sau nghệ thuật vườn Hàn Quốc là làm cho khung cảnh khu vườn tự nhiên hơn cả chính bản thân nó lúc ban đầu. Trong nhiều trường hợp, nhiều khu vườn trông hoàn toàn giống như một tác phẩm của tự nhiên, đó là nỗ lực rất lớn của các nghệ sĩ. Một trong những cảnh quan được bảo tồn tốt nhất trong các khu vườn thượng uyển là hồ Anapji ( 안압지 ) ở Gyeongju, Gyeongsangbuk-do.
Và cũng không có gì có thể so sánh với vẻ đẹp của vườn thượng uyển của Cung điện Changdeokgung ở Seoul, rộng 300.000 m2 trên tổng diện tích 405.636 m2 diện tích cung điện. Khu vườn được bố trí nhiều vườn, sảnh, ao sen, cầu đá, bậc tam cấp, máng nước và những dòng suối nhỏ uốn lượn giữa khu rừng cây rậm rạp và tất cả những yếu tố khác của một khu vườn theo truyền thống Hàn Quốc.
Ngoài ra, người HQ còn tự hào về môn võ Taekwondo ( 태권도 )
Taekwondo là một môn thể thao được chính thức công nhận trên toàn thế giới bắt nguồn từ Hàn Quốc. Môn thể thao này ngày nay được ưa chuộng tại nhiều quốc gia trên toàn thế giới. Taekwondo là môn thể thao vận dụng toàn bộ cơ thể, nhất là hai tay và chân. Nó không chỉ làm tăng cường thể lực của người chơi, mà còn góp phần rèn luyện tính cách thông qua rèn luyện cả về thể chất và tinh thần. Cùng với một loạt những kỳ thuật và nguyên tắc, môn thể thao Taekwondo được coi là một môn võ tự vệ.
Bằng chứng về sự xuất hiện của môn Taekwondo như một hoạt động tự vệ có hệ thống có thể được thấy trong các trò chơi mang tính nghin thức được trình diễn trong các lễ hội tôn giáo trong thời đại các quốc gia bộ lạc cổ đại. Trong các nghi lễ tôn giáo như Yeonggo và Dongmaeng (một loại lễ tạ ơn), và Mucheon (Điệu múa thiên đường), người Triều Tiên cổ đại đã thể hiện những động tác độc đáo để rèn luyện thể chất. Những động tác này chính là sự khởi đầu cho môn võ Taekwondo.
Với cơ sở xuất phát mang tính lịch sử, taekwondo (còn được gọi với cái tên cổ hơn là taekkyeon) đã trở thành biểu tượng cho võ thuật truyền thống của Hàn Quốc. Trong thời kỳ Ba vương quốc, taekkyeon là môn võ thuật bắt buộc của quân đội, môn võ thuật nhằm tăng cường sức mạnh phòng ngự và khả năng chiến đấu của quốc gia, đồng thời được huấn luyện tại Musadan (một tổ chức quân đội) đảm đương trọng trách phòng thủ quốc gia.
%PDF-1.3 %Äåòåë§ó ÐÄÆ 4 0 obj << /Filter /FlateDecode /Length 47 >> stream x+TT(T0 BSKS=#sSC=K…¢T…p…<}·\C—|…@ ¾ö r endstream endobj 2 0 obj << /Type /Page /Parent 3 0 R /Resources 5 0 R /Contents 4 0 R /MediaBox [0 0 595.275 841.89] /ArtBox [0 0 595.275 816.131] /Rotate 0 >> endobj 5 0 obj << /ProcSet [ /PDF ] /XObject << /Fm1 6 0 R >> >> endobj 6 0 obj << /Filter /FlateDecode /Type /XObject /Subtype /Form /FormType 1 /BBox [30 30 566 817] /Resources 7 0 R /Group << /S /Transparency /CS 8 0 R /I true /K false >> /Length 35321 >> stream x¼½Ë®&;’œ;ϧÈñ:û¿_Æ-A3 5ÐXØh©TIê. çõÏgfNɈuÙ9Pº+—ÿintº;/ñ¯?ÿÓÏýy=ýºœÏúŸÛåñó~½ýzݯ?Ÿ§Û¯ûåþóßþùçþù?~þã¿ÿûùçû;Å[�ÓÏS/4Uñã�¿ýüÇÿð·óÏ÷?©_oPÑûûþëò|ü|Ýο^ï^í?Qíÿyúu½¼üÿüÿËûüóïø�?xçå|ùu¾=?Ÿ�ç¯ç‹Fým”]½n¯ûÏ¿"»þ:_n*7Éîç÷&ûq9ߨíT’çûÎstõå2üt?ßþ�ìN]w•ºý¢z•ºÿº=]»~zß©i�¼î§ö\•züº½oyîütíÏ_—+µë}×çUu?yñëþCï»þz__‘¹�’Ü_h¤÷Úý;¹å…Ã?ÿÅOžŸ û|¼~ÝîÏû¡sýõH[#ó;ïWcØ%(DWýï3-M¯_×’Ý7õññërw»¿žg£Õ%÷_¯s¡Õe õp©û¯ëù¬Ú¯¿ø?Õtûõ~¹tìQÏ�ÄJ�F™–ŸÝ”Ù$§GiP£uþu}Á*%íwYõð¯ ó_^.gùNKP× ¦€Ïå>çûõýªõüû×ë…{9=¹\é©n�ž¾üºß a—ñ4oy]ªñöë¹Õt*7È^€ @ã³çŒ\ëc8ò>ê£7pD-¤ÕoÑs�¹‡¿'ïlu¾ÔCdgºÉþúãryÀ¨«dbâûå:»Ìý‹ÅJ‰ÕÆEft_?Ô(®áXÌs9Þ{ÒPPŸ¯w5å6Yž-Yµ¹×—¾<~=î—ÏoÚºÞ=ß/É6m!;�žC9këJe·û Ô6m]Ÿ¿�·Jn\¹>~½WÉ6Í`øžç½ìÄ8ØêSo®¿.»úî0ÂÏÒ€Òï8=Ýê.£‡?.7Ð}�è¢-d±qåól$7mm²hKZ¸ÁŠ·Y¶ip“]!γ�“ß;È0eO¿7Úr}]6•«6w™µu×h}]ÜîûÓD_�A¼‹1ƒ$Œ—Ç5¥NoLÀåN[žïA‚í¹½=®§A"˜û›jÂ@?TSIx”x`žõ\J!{2B1&ª +¦š^}L£ßw{ª¦’ðº¾çR—_ï›ÛùÒ ×s˜ª³ÛôB™Ô¤ç"£.Øxâ}`K]�›Ë=aCòÆ÷å©6 ô9*‰ê:ýº3\WJÑöûó‘çN7%±½MŸ{©•bUÓ ÃDM¶·iÁóäþ•$}>½cJª(ÜK7¯kI^L<® b¥Ï:a=3ìÞà >cñx¥uq$³~T.¡¾ÒYÙezyÝð4@èÂÜ'î!Ñû.¿ž7· �½ÞK‚f`*zÏwj:¥Ï‘ü‡Ž1¥,{Ÿ];\MK1—Wc|ùuz�UîFk;z†<‡n^ÆêŒnš¯ÆŠ3zxüº6.п“±Bó7¿¢A±Ã5u ¶æÂì¦þ ²÷¥P8ŸÝ*Y¿�v>¬’—;Í¢�C)(É5ÜË¡¸wëÆv÷Iûé¸ûÈ|÷ÖØÙd0évyÏ’ËéÉù|:›LŠo·_v×uñ²û‰R�÷¯Ó$pKÌþí¢÷™GyŽyõýL]UêÁ`¸§Ô¯›çððõxîöëtÆïW¿2Ó‘Ý^´½I¬E,É&Ùú7=ç9èmN2�ãzQn'smÆFÜíå˜äïîb·¬Z�jmÅ�n}¼½ ¯÷ËØ`¼Ÿx$2©{Àæ)‰ÚúƤ¹ßŒ×”åÇ[hݘ©]e¨±Z°éâÝd¸º)õ¾S´z5ZoÆù]5aW¤û¼¯Jm8l|è²pç…¾!¥z€‡‰Ýýqyhøt˜=qå5ômŸË[Üd›¯ñ¤‹ŠÞÚ³ò!6™ßmûÁ³×¯+]EæÐC²Í[T[ÎnKžu}½Í½>÷奡z†DDoã`“A4ŒŸxòb¸ÞŒÙ$cöг%S©çÝ$ï×5e é*¬_Å÷UøCîÓùjÉ+âš7L�Êt Óe{®dòSªUMxx©ûTýaÖÊs0Ž`eë£Ú‰ÞÉù|KMÆÁ‘aõš'�ZС�Oó¾dj+ó‹j$Ï“ÑÂëÁ$V¯ß×ÖŠ§ÛúþE€—VÜnÆ¡Kä^£ ¡™Ñ"ŠS±.Œ£Å H¯‰V%±Ånï#2ŒìŽ_Îsð‚±Þ¿'SŸkb$H¢÷uF”LÚï2³6ŒÀi#›Q0Ê6$ÊSy+H¸=‘WÜ ËÞÅ>ƒŒøj“ÁŸGb6ž}Üž*w$£�o2Ú¸=™X¿É¶|†Úòv[ŽeŽQõ,ÑÃÅísŸï®¯Ë¬é¼·÷Ë4²pıL±mT3²pvÁ¿ÐÀ6úß
Với Thái Lan, Phật giáo chính là quốc giáo vì vậy mà ngoài được biết đến là ‘’xứ sở nụ cười thân thiện’’ hay ‘’thiên đường du lịch’’ ra thì nơi này còn được du khách gọi là ‘’đất nước của những chiếc áo cà sa’’. Chính tên gọi này đã phần nào mô tả khái quát về tôn giáo lớn mà quốc gia này đang tôn thờ.
Hiện nay, dân số Thái Lan có tới 95% theo đạo Phật dòng Theravada. Quốc gia này có 75 tỉnh thành với con số ấn tượng trên 30.000 ngôi chùa với khoảng 350.000 thầy sư. Hành trình khám phá từ Phuket tới Bangkok, các bạn có thể dễ dàng bắt gặp hình ảnh của thầy sư trong những chiếc áo cà sa màu cam hoặc vàng đang đi khất thực và họ chỉ nhận thức ăn mà thôi. Nếu bạn muốn dâng tiền thì hãy bỏ vào hòm công đức được đặt trong chùa, đền.
Người Thái Lan đều cho rằng, những ai kiếp trước ăn ở hiền lành, tu tập tốt thì kiếp này được hưởng giàu sang, phú quý còn với ai kiếp trước mắc nợ, hành xử kém, lối sống không lành mạnh thì kiếp này bắt buộc phải đền tội, cuộc sống khó khăn trắc trở.
Nét đặc trưng trong nền Phật giáo Thái Lan
Khác với Việt Nam, sư thầy tại Thái lan được phép ăn mặn vì họ theo Phật giáo phái Nam Tông. Sư thầy tu theo ‘’tam tịnh nhục’’ tức là không nghe – không thấy – không biết. Khi ăn, hãy chỉ biết là ăn thôi mà không cần quan tâm để ý đó là món ăn gì, khẩu vị như thế nào. Không nghe về việc người ta bàn luận, nói gì về món ăn. Không thấy tức không cần bận tâm xem cách thức người ta chế biến món ăn ra sao. Nếu ngày hôm nay, sư thầy nghe được người nhà bàn với nhau nấu những món gì để khất thực sư thầy thì ngày hôm sau, họ sẽ không đi qua một lần nào nữa.
Sư thầy đi tu chỉ ăn duy nhất một bữa vào lúc 12h trưa, bữa sáng và tối sẽ không ăn. Sư thầy cũng không động chạm gì vào việc bếp núc vì họ cho rằng dù chế biến rau củ quả đi chăng nữa cũng vẫn là sát sanh và vì thế họ thường thuê người ngoài vào lo chuyện nấu nướng.